词典安缓
安缓
词语解释
安缓[ ān huǎn ]
⒈ 缓慢。
引证解释
⒈ 缓慢。
引《晋书·宣帝纪》:“昔攻 上庸,八部并进,昼夜不息,故能一旬之半,拔坚城,斩 孟达。今者远来更安缓,愚窃惑焉。”
相关词语
- ān xíng jí dǒu安行疾斗
- fǎn cè zì ān反侧自安
- rù ān jū入安居
- zhì guō ān bāng治郭安邦
- ān shēn lè yè安身乐业
- xī ān bēi lín西安碑林
- cháng ān shào nián长安少年
- zhī ān wàng wēi知安忘危
- jí ān辑安
- ān hún qǔ安魂曲
- shǒu dào ān pín守道安贫
- ān huī shěng安徽省
- tài shān zhī ān泰山之安
- yàn ān kè dú燕安酖毒
- róu huǎn柔缓
- hái ān还安
- jí ān集安
- ān guó fù mín安国富民
- shí gān qǐn ān食甘寝安
- shàng dé huǎn xíng尚德缓刑
- liáo huǎn辽缓
- níng huǎn凝缓
- shàng xià xiāng ān上下相安
- ān yú pán shí安于磐石
- yí huǎn jiù jí移缓就急
- huǎn liú缓留
- xùn ān讯安
- ān fèn zhī zú安分知足
- huáng huáng bù ān惶惶不安
- ān yáng lǐ安阳李