词典唵诨
唵诨
词语解释
唵诨[ ǎn hùn ]
⒈ 胡扯,打趣。
引证解释
⒈ 胡扯,打趣。
引金 董解元 《西厢记诸宫调》卷一:“盛説法,打匹似,闲唵諢,正念佛作偈,把美令儿胡嘌。”
相关词语
- qǔ hùn取诨
- shòu hùn chéng kē受诨承科
- fā kē dǎ hùn发科打诨
- hùn guǒ诨裹
- hùn cí诨词
- cháo hùn嘲诨
- chàng hùn唱诨
- xiǎn hùn险诨
- zuò hùn作诨
- xié hùn谐诨
- ǎn yì唵呓
- shuō hùn jīng说诨经
- hùn shuǎ诨耍
- shuō hùn huà说诨话
- ǎn bā guó唵叭国
- ǎn ba xiāng唵吧香
- sī hùn厮诨
- jiǎo hùn搅诨
- sā kē dǎ hùn撒科打诨
- xiè hùn亵诨
- hùn yǔ诨语
- dǎ hùn chā kē打诨插科
- ǎn dā唵嗒
- dǎ hùn打诨
- hùn yī诨衣
- hùn huà诨话
- hùn míng诨名
- kuì hùn謉诨
- ǎn bā xiāng唵叭香
- hùn jīng诨经