词典傍亲
傍亲
词语解释
傍亲[ bàng qīn ]
⒈ 旁系亲属。
引证解释
⒈ 旁系亲属。
引《晋书·河间平王洪传》:“章武、新蔡 俱承一国不絶之统,义不得替其本宗而先后傍亲。”
《宋书·武帝纪下》:“兵制峻重,务在得宜。役身死叛,輒考傍亲,流迁弥广,未见其极。”
宋 沉括 《梦溪笔谈·辩证一》:“《礼》所谓‘以五为九’者,谓傍亲之杀也。上杀下杀至於九,傍杀至於四,而皆谓之族。”
相关词语
- tòng qīn痛亲
- qīn zhì亲智
- qīn gào亲告
- bàng guān lěng yǎn傍观冷眼
- qīn mò亲末
- qīn jiāo亲郊
- qīn sāng亲桑
- qīn qīn钦亲
- qīn rèn亲任
- wán qīn完亲
- qīn yè亲谒
- qīn jiāng亲将
- bàng jué ér傍角儿
- qīn zhī亲枝
- qīn kuì亲馈
- qīn lǎn亲擥
- qīn jì亲寄
- bàng zhī傍支
- bàng mén yī hù傍门依户
- dào bàng lǐ道傍李
- qīn dāng shǐ shí亲当矢石
- gǔ ròu qīn骨肉亲
- guāi qīn乖亲
- guī qīn归亲
- bái tóu qīn白头亲
- huāng qīn荒亲
- jiè qīn借亲
- lù bàng ér路傍儿
- guān qīn官亲
- jìn bàng近傍