词典宝苗
宝苗
词语解释
宝苗[ bǎo miáo ]
⒈ 传说能显示其下有玉石的树木。
引证解释
⒈ 传说能显示其下有玉石的树木。
引唐 冯贽 《云仙杂记》卷九:“山中有玉者,木旁枝下垂,谓之宝苗。”
相关词语
- kuò miáo括苗
- bǎo xiāng zhī宝相枝
- zèng bǎo dāo赠宝刀
- zhào yè bǎo照夜宝
- qíng miáo情苗
- bǎo zhàng宝仗
- bǎo tán宝檀
- bǎo mǎ xiāng chē宝马香车
- bǎo chuáng宝床
- huān miáo ài yè欢苗爱叶
- bǎo tái宝台
- jīn jī bǎo zhàng金鸡宝帐
- miáo mò苗末
- xú bǎo huáng徐宝璜
- shí jūn bǎo石君宝
- bǎo chāi fēn gǔ宝钗分股
- zhào gǔ bǎo照骨宝
- bǎo fàn宝饭
- bǎo yù宝谕
- qī bǎo gāo chē七宝高车
- fèng wéi zhì bǎo奉为至宝
- xiāng lún bǎo qí香轮宝骑
- dōng nán zhī bǎo东南之宝
- tōng tiān bǎo dài通天宝带
- fēng bǎo封宝
- bǎo chì dāo宝赤刀
- bǎo zhōu宝舟
- ài zhě rú bǎo爱者如宝
- piān bǎo偏宝
- chóu miáo愁苗