词典鞭抶
鞭抶
词语解释
鞭抶[ biān chì ]
⒈ 用鞭抽打。
引证解释
⒈ 用鞭抽打。
引唐 元稹 《告畬三阳神文》:“乃劝州人,大课芟銍。人人自利,若受鞭抶。”
宋 梅尧臣 《书窜》诗:“遂倾 西蜀 巧,日夜急鞭抶。”
明 唐顺之 《条陈蓟镇练兵事宜》:“其不用命者,纵不能尽如临阵之刑,而军令所谓鞭抶、贯耳等类,许将官督操,亦时一行之以示威。”
相关词语
- jiē sī biān接丝鞭
- biān bù jí fù鞭不及腹
- líng biān灵鞭
- yuè mǎ yáng biān跃马扬鞭
- biān miàn鞭面
- shú dá biān熟靼鞭
- lóng biān笼鞭
- zuì chuí biān醉垂鞭
- biān shēng鞭声
- biān cháng jià yuǎn鞭长驾远
- chuí chì棰抶
- bù xū biān不须鞭
- biān líng zǒu shí鞭灵走石
- xiǎo tiáo biān小条鞭
- jiā biān加鞭
- biān nú cè jiǎn鞭驽策蹇
- biān chī luán fèng鞭笞鸾凤
- biān biāo鞭颩
- biān zhuó鞭茁
- chī fèng biān luán笞凤鞭鸾
- kuài mǎ yī biān快马一鞭
- pú biān shì rǔ蒲鞭示辱
- biān cháng bù jí鞭长不及
- biāo chì摽抶
- jìng biān浄鞭
- biān shāo鞭稍
- biān shào鞭哨
- biān lè鞭勒
- bīān pǐ jìn lǐ鞭擗进里
- biān pǐ鞭擗