词典边极
边极
词语解释
边极[ biān jí ]
⒈ 边缘,尽头。
引证解释
⒈ 边缘,尽头。
引郭沫若 《<屈原赋>今译·离骚》:“我清早打从天汉的渡口起身,我晚间便达到了西方的边极。”
相关词语
- chǔ jí储极
- kuǎn biān款边
- biān dōu边都
- biān zhōu边州
- biān diào边调
- biān jiǎo边僥
- zhù biān shū cái助边输财
- lè jí shēng āi乐极生哀
- wò shǒu jí huān握手极欢
- zhí yán jí jiàn直言极谏
- shèng jí yī shí盛极一时
- biān yòng边用
- biān gàn边干
- wù jí jiāng fǎn物极将返
- bàn biān lián半边莲
- biān qián边前
- qióng xíng jí zhuàng穷形极状
- biān zhì边制
- biān liáng边粮
- gāi jí该极
- biān guǎn边馆
- biān shǎng边赏
- tòng huǐ jí dǐ痛毁极诋
- qū jí区极
- qù biān觑边
- lè jí zé yōu乐极则忧
- qiáng nǔ zhī jí强弩之极
- biān qiú边酋
- jì qióng lǜ jí计穷虑极
- sì biān jìng四边凈