词典窆圹
窆圹
词语解释
窆圹[ biǎn kuàng ]
⒈ 墓穴。
引证解释
⒈ 墓穴。
引清 夏燮 《中西纪事·猾夏之渐》:“一时乡里无赖之徒,遂乘其閒,以发富家贵人窆壙,窃其珠玉襚衣。”
相关词语
- kàng kuàng抗圹
- kuàng xū圹虚
- chéng kuàng成圹
- shòu kuàng寿圹
- shēng kuàng生圹
- kè biǎn客窆
- lǚ biǎn旅窆
- chuān biǎn穿窆
- xuán biǎn悬窆
- biǎn sàng窆丧
- wú kuàng无圹
- biǎn zàng窆葬
- yě kuàng野圹
- gǎi biǎn改窆
- gào biǎn告窆
- fù biǎn祔窆
- yǔ biǎn窳窆
- biǎn fēng窆封
- zhūn biǎn窀窆
- yǎn gé mái biǎn掩骼埋窆
- zhì kuàng志圹
- kuàng lǒng圹垄
- zhǒng kuàng冢圹
- qiān biǎn迁窆
- biǎn qì窆器
- kuàng zhào圹兆
- biǎn cuò窆措
- gū biǎn孤窆
- hé biǎn合窆
- kuàng zhì圹志