词典碧草
碧草
词语解释
碧草[ bì cǎo ]
⒈ 青草。
⒉ 神话传说中的一种可酿酒的草。
引证解释
⒈ 青草。
引南朝 梁 江淹 《贻袁常侍》诗:“幽 冀 生碧草, 沅 湘 含翠烟。”
唐 陈子昂 《春台引》:“感阳春兮生碧草之油油,怀宇宙以伤远,登高臺而写忧。”
宋 苏轼 《题织锦图上回文》诗之一:“春晚落花餘碧草,夜凉低月半枯桐。”
⒉ 神话传说中的一种可酿酒的草。
引旧题 汉 郭宪 《洞冥记》:“瑶琨 去 玉门 九万里,有碧草,如麦,割以酿酒,则味如醇酎。饮一合,三旬不醒;但饮甜水,随饮随醒。”
相关词语
- qióng cǎo琼草
- bì nǔ碧砮
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- bì shù碧竖
- yáo xiāng cǎo遥香草
- bì jǐng碧井
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- bì zhuì zhǐ碧硾纸
- bì zhào碧照
- jìng bì静碧
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- sān lài cǎo三赖草
- shì jiǎn cǎo誓俭草
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- ráng cǎo蘘草
- bì tóng碧铜