词典逼耳
逼耳
词语解释
逼耳[ bī ěr ]
⒈ 谓声音直往耳朵里灌。
引证解释
⒈ 谓声音直往耳朵里灌。
引唐 韩愈 《赠张籍》诗:“喜气排寒冬,逼耳鸣睍睆。”
相关词语
- shí bī chǔ cǐ实逼处此
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- ěr lěng耳冷
- gōng ěr wàng sī公耳忘私
- ěr mù gǔ gōng耳目股肱
- tiè ěr fǔ shǒu帖耳俯首
- bī yún逼云
- shěn ěr沈耳
- féng ěr冯耳
- guó ěr wàng jiā国耳忘家
- bī shū逼输
- gǔ gōng ěr mù股肱耳目
- hài ěr骇耳
- dǐng chēng yǒu ěr鼎铛有耳
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- ěr shǔ耳属
- dā ěr mào搭耳帽
- bī rǔ逼辱
- fā míng ěr mù发明耳目
- nì ěr zhī yán逆耳之言
- bī lín逼临
- ěr zhēn liáo fǎ耳针疗法
- nào ěr duǒ闹耳朵
- bī fèi逼废
- mǐ ěr shòu jiào弭耳受教
- bī fù逼附
- miàn hóng guò ěr面红过耳
- bī lì逼立
- bī ěr逼尔
- zhē yǎn ěr mù遮掩耳目