词典逼截
逼截
词语解释
逼截[ bī jié ]
⒈ 阻截,拦阻。
引证解释
⒈ 阻截,拦阻。
引《朱子语类》卷四二:“若是有头无尾底人,便是忠也不久,所以 孔子 先将箇无倦逼截它。”
相关词语
- shí bī chǔ cǐ实逼处此
- bī yún逼云
- zhěng zhěng jié jié整整截截
- bī shū逼输
- bī rǔ逼辱
- mò jié末截
- jié zhàn截战
- bī lín逼临
- jié bō截拨
- bī fèi逼废
- bī fù逼附
- bī lì逼立
- qí jié jié齐截截
- bī ěr逼尔
- bī suì逼岁
- jīng cǎi bī rén精彩逼人
- bī cù逼簇
- jiǎn bī俭逼
- pò jié迫截
- kūn jié髡截
- dōng qiāo xī bī东敲西逼
- jié rì截日
- bī qiáng逼强
- bī wèi逼畏
- jié zǔ截阻
- bī xīn逼新
- bī rèn逼认
- jié huǒ截火
- liǎng jié shì两截事
- bī mù逼目