词典病草
病草
词语解释
病草[ bìng cǎo ]
⒈ 萎黄了的草。
⒉ 指艾蒿。
引证解释
⒈ 萎黄了的草。
引唐 李中 《春日野望怀故人》诗:“暖风医病草,甘雨洗荒村。”
⒉ 指艾蒿。
引《太平御览》卷九九七:“《师旷占》曰:‘岁疫,病草先生。’病草者,艾也。”
相关词语
- qióng cǎo琼草
- wú gū bìng无辜病
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- yuán xiàn bìng原宪病
- yáo xiāng cǎo遥香草
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- kū yú bìng hè枯鱼病鹤
- yǎ sī bìng yíng雅司病蝇
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- cí bìng辞病
- hán rè bìng寒热病
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- bìng yì病议
- bìng shān病痁
- sān lài cǎo三赖草
- bìng shěn病沈
- shì jiǎn cǎo誓俭草