词典兵痞
兵痞
词语解释
兵痞[ bīng pǐ ]
⒈ 旧指长期当兵、粗俗、名声不好、不遵守习俗的人。
英soldier of fortune; army riffraff;
引证解释
⒈ 亦称“兵痞子”。指在旧军队长期当兵、沾染恶习的人。
引朱德 《论解放区战场》:“生产教育,不仅帮助了生产运动,而且灌输了劳动观念,使我们的军人不会变成‘兵痞子’、‘二流子’,即使将来战争结束,仍是社会上有用的人才。”
苗延秀 《南下归来》:“老板是个流氓兵痞,家中存有旧军装。”
柳青 《创业史》第二部第十三章:“国民党兵痞居然冒充英雄。”
相关词语
- gōng wèi bīng宫卫兵
- pī jiǎ chí bīng被甲持兵
- bīng zhì兵质
- běn bīng fǔ本兵府
- wán bīng dú wǔ玩兵黩武
- bīng shì cāo兵式操
- jí bīng急兵
- cì bīng刺兵
- píng lín bīng平林兵
- bīng mù兵木
- zhì bīng至兵
- bīng qí兵旗
- bīng wǔ兵伍
- hán xìn jiàng bīng韩信将兵
- dòng bīng峒兵
- qiǎn jiāng zhēng bīng遣将征兵
- shuǐ niú bīng水牛兵
- ná bīng挐兵
- yì wū bīng义乌兵
- bīng chén兵陈
- chǐ jiǎ shù bīng櫜甲束兵
- dǎo bīng倒兵
- yí xià bīng fǎ圯下兵法
- quán bīng全兵
- wán bīng玩兵
- bīng shì兵事
- shì bīng释兵
- mǎi mǎ zhāo bīng买马招兵
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- máo hú lú bīng毛胡芦兵