词典鼻青脸肿
鼻青脸肿
词语解释
鼻青脸肿[ bí qīng liǎn zhǒng ]
⒈ 形容脸部受重伤的样子,比喻受到重大挫折。
英be beaten black and blue; get a bloody nose and a swollen face;
引证解释
⒈ 同“鼻青眼肿”。
引《三侠五义》第四四回:“这恶贼原想着是个暗算,趁着军官作下揖去,不能防备,这一脚定然鼻青脸肿。”
刘波泳 《秦川儿女》第十五章:“打得鼻青脸肿,顺嘴流血。”
杨大群 《草头屯恩仇》第十四回:“两条大汉子飞步闯出来,把 沉建华 拉下去,打得鼻青脸肿。”
国语辞典
鼻青脸肿[ bí qīng liǎn zhǒng ]
⒈ 形容脸部受伤乌青红肿的惨状。
例如:「你怎么好端端的出去,却鼻青脸肿的回来?」
相关词语
- qīng shān yī fà青山一发
- bái jiá qīng shān白帢青衫
- qīng yì青鹢
- qīng mén qiáo青门桥
- qīng shān jiā青山家
- qīng ní xìn青泥信
- qīng kòu青鷇
- qīng hé zhàn青河战
- qīng yún pǔ青云谱
- qīng sāi青塞
- qīng bì青陛
- bí shān鼻山
- hù qīng护青
- shāng liǎn伤脸
- qīng yóu mù青油幕
- qīng zhī lù yè青枝緑叶
- qīng sēn sēn青森森
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- bí yí鼻夷
- zuò zuǐ liǎn做嘴脸
- qīng pén青湓
- jiǔ liǎn酒脸
- máo liǎn毛脸
- chōu qīng pèi bái抽青配白
- qīng fān青旛
- qīng chūn kè青春客
- bí qiān鼻褰
- qīng lián gōng青莲宫
- qīng líng tái青陵台
- qīng pèi青旆