词典婢使
婢使
词语解释
婢使[ bì shǐ ]
⒈ 婢妾;使女。
引证解释
⒈ 婢妾;使女。
引《三国志·魏志·公孙瓒传》“进军界桥” 裴松之 注引 三国 魏 文帝 《典略》:“绍 母亲为婢使, 绍 实微贱,不可以为人后。”
相关词语
- yì shǐ méi huā驿使梅花
- yūn yūn shǐ氲氲使
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- wū tái shǐ jūn乌台使君
- guān shǐ fù rén官使妇人
- sàn shǐ散使
- àn lǐ shǐ jìn暗里使劲
- qīng dào shǐ清道使
- yùn shǐ运使
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- kuáng fù shǐ狂副使
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- guǎn shǐ馆使
- shùn fēng shǐ fān顺风使帆
- shǐ liào suǒ jí使料所及
- shǐ dī zuǐ使低嘴
- jǐn chéng shǐ锦城使
- kàn fēng shǐ chuán看风使船
- shǐ fú使符
- huí tú shǐ回图使
- shǐ yá使牙
- fā zòng zhǐ shǐ发纵指使
- bì xī nú yán婢膝奴颜
- guó xìn shǐ国信使
- shǐ zhì shǐ yǒng使智使勇
- cháo jí shǐ朝集使
- liú shǐ留使
- méi huā bì梅花婢
- xián shǐ衔使