词典逼输
逼输
词语解释
逼输[ bī shū ]
⒈ 强迫征取税收。
引证解释
⒈ 强迫征取税收。
引清 柯悟迟 《漏网喁鱼集·同治二年》:“乡官为保卫地方起见,不必掯捐逼输。”
相关词语
- shí bī chǔ cǐ实逼处此
- bī yún逼云
- zhù biān shū cái助边输财
- qǐ shū起输
- lù shū陆输
- bī rǔ逼辱
- qiū shū秋输
- bī lín逼临
- dà bài kuī shū大败亏输
- shū chū zǔ kàng输出阻抗
- shū shēn输身
- bī fèi逼废
- shū jìn输赆
- bī fù逼附
- shū shī输失
- bī lì逼立
- bī ěr逼尔
- bī suì逼岁
- jīng cǎi bī rén精彩逼人
- bī cù逼簇
- jiǎn bī俭逼
- dōng qiāo xī bī东敲西逼
- zhí liú shū diàn直流输电
- shū dǎn输赕
- bī qiáng逼强
- bī wèi逼畏
- bī xīn逼新
- jiāo shū交输
- bī rèn逼认
- xiào sǐ shū zhōng效死输忠