词典苍古
苍古
词语解释
苍古[ cāng gǔ ]
⒈ 苍劲古朴。
引证解释
⒈ 苍劲古朴。
引宋 李格非 《洛阳名园记·湖园》:“园圃之胜不能相兼者六,多宏大者少幽邃,人力胜者少苍古,多水泉者艰眺望。”
清 袁枚 《随园诗话》卷十:“然余到 桂林,见 独秀峰 有 简 题名,笔力苍古。”
清 昭槤 《啸亭杂录·朱文正》:“﹝ 朱珪 ﹞年八岁,即操觚为文,文体倔聱苍古,与兄 竹君 学士 筠 齐名。”
相关词语
- duǎn gǔ qǔ短古取
- dòng jiàn gǔ jīn洞鉴古今
- yǐn gǔ yù jīn引古喻今
- làng cāng浪苍
- lǎo gǔ wán diàn老古玩店
- qiān gǔ jué diào千古绝调
- ài sù hào gǔ爱素好古
- gǔ diǎn wǔ dǎo古典舞蹈
- sōu qí fǎng gǔ搜奇访古
- bó jīn hòu gǔ薄今厚古
- jí liú gǔ lǔ急留古鲁
- bó gǔ jiā博古家
- jī gǔ zhèn jīn稽古振今
- tōng jīn dá gǔ通今达古
- yǐn gǔ引古
- mǎng gǔ dǎi莽古歹
- kōng gǔ jué jīn空古绝今
- gǔ jié古节
- huáng cāng cāng黄苍苍
- gǔ tū tū古突突
- gǔ lǎo qián古老钱
- lè dào hǎo gǔ乐道好古
- gǔ yuàn cáo古掾曹
- zhī jīn bó gǔ知今博古
- xuán gǔ玄古
- chéng nián gǔ dài成年古代
- hái chún fǎn gǔ还淳反古
- sòng gǔ fēi jīn颂古非今
- fú cāng浮苍
- biàn gǔ yì cháng变古易常