词典沧江
沧江
词语解释
沧江[ cāng jiāng ]
⒈ 江流;江水。以江水呈苍色,故称。
引证解释
⒈ 江流;江水。以江水呈苍色,故称。
引南朝 梁 任昉 《赠郭桐庐》诗:“沧江路穷此,湍险方自兹。”
唐 陈子昂 《群公集毕氏林亭》诗:“子牟 恋魏闕,渔父爱沧江。”
明 张含 《己亥秋月寄杨升庵》诗:“比来消息风尘断,白首沧江学钓鱼。”
清 吴伟业 《毛子晋斋中读吴匏庵手抄宋谢翱西台恸哭记》诗:“子陵 留高臺,西面沧江緑。”
国语辞典
沧江[ cāng jiāng ]
⒈ 暗绿的江水。
引唐·李白〈忆襄阳旧游赠马少府巨〉诗:「开窗碧嶂满,拂镜沧江流。」
相关词语
- zhěn shān bì jiāng枕山臂江
- shí làn jiāng kū石烂江枯
- jiāng fān hǎi dǎo江翻海倒
- bō lí jiāng玻瓈江
- jiāng wài江外
- jiāng hén江痕
- jiāng dào江盗
- jiāng dào江稻
- jiāng mí江靡
- jiāng kè江客
- xià jiāng chéng夏江城
- jiāng jiǎo江徼
- shōu jiāng nán收江南
- jiāng fān hǎi jiǎo江翻海搅
- jiāng shān rú jiù江山如旧
- liǔ jiāng柳江
- jiāng xī shěng江西省
- kōng jiāng空江
- jiāng wèi江味
- jiāng liú rì xià江流日下
- jiāng xiān江鲜
- jiāng hǎi tóng guī江海同归
- jiāng lù江路
- qǔ jiāng huì曲江会
- wài jiāng rén外江人
- cháng jiāng dà hé长江大河
- hé jiāng tíng合江亭
- fēi jiāng飞江
- jiāng lí江骊
- tà lú dù jiāng踏芦渡江