词典苍颜
苍颜
词语解释
苍颜[ cāng yán ]
⒈ 苍老的容颜。苍翠之色。
引证解释
⒈ 苍老的容颜。
引宋 欧阳修 《醉翁亭记》:“苍颜白髮,頽然乎其间者,太守醉也。”
清 孙枝蔚 《病》诗:“已识苍颜瘦,何劳明镜窥。”
⒉ 苍翠之色。
引宋 曾巩 《冬望》诗:“长松夹树盖十里,苍颜毅气不可迴。”
清 孙枝蔚 《水叹》诗之二:“古人心如雨中山,久雨益復识苍颜。”
国语辞典
苍颜[ cāng yán ]
⒈ 形容人年纪很老。
引《初刻拍案惊奇·卷二四》:「话说洪武年间浙江盐官会骸山中有一个老者,缁服苍颜,幅巾绳履,是个道人打扮。」
相关词语
- jì yán wú suǒ寄颜无所
- yán dān bìn lǜ颜丹鬓緑
- làng cāng浪苍
- kàng yán gāo yì抗颜高议
- zhù yán yì shòu驻颜益寿
- lù bìn zhū yán緑鬓朱颜
- yán qià颜帢
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- yán fǎ颜法
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- xī zhǐ chéng yán希旨承颜
- guǎng gào yán liào广告颜料
- hé yán shuō sè和颜说色
- huáng cāng cāng黄苍苍
- záo yán huài凿颜坏
- yán shén shān颜神山
- wú yán luò sè无颜落色
- méi yán lào shǎi没颜落色
- miǎn yán rén miàn靦颜人面
- bì xī nú yán婢膝奴颜
- fú cāng浮苍
- mò cāng默苍
- yán jiǎo颜角
- yán zǐ shēng huó颜子生活
- chén yán尘颜
- wán yán顽颜
- qú yán癯颜
- jiàng yán qū tǐ降颜屈体
- gǎi yán改颜
- zhū yán lǜ fā朱颜緑发