词典禅床
禅床
词语解释
禅床[ chán chuáng ]
⒈ 见“禅床”。
引证解释
⒈ 坐禅之床。
引唐 贾岛 《送天台僧》诗:“寒蔬修浄食,夜浪动禪牀。”
宋 张元干 《喜迁莺令》词:“悬知洗盏径开尝,谁醉伴禪床。”
明 都穆 《都公谭纂》卷上:“老僧者坐禪牀上,曰:‘汝三人能胜吾童子,亦高手也。’”
《红楼梦》第八七回:“﹝ 妙玉 ﹞点上香拜了菩萨,命道婆自去歇着,自己的禪床靠背俱已整齐,屏息垂帘,跏趺坐下,断除妄想,趋向真如。”
国语辞典
禅床[ chán chuáng ]
⒈ 僧侣用具。禅僧的坐床。
引唐·贾岛〈送天台僧〉诗:「寒蔬修静食,夜浪动禅床。」
相关词语
- dá mó chán达摩禅
- bō chuáng yǐ fū剥床以肤
- jī gǔ zhī chuáng鸡骨支床
- zhuǎn guān chuáng转关床
- kōng chuáng空床
- bǎo chuáng宝床
- dōng chuáng kè东床客
- chán tán禅谈
- luó chuáng罗床
- chán zhī禅枝
- dì chán递禅
- chán jiǎng禅讲
- jiāo chán交禅
- chán hù禅户
- qiú chuáng虬床
- dǎo zhěn chuí chuáng捣枕捶床
- yǔ xí yún chuáng雨席云床
- xiá chuáng柙床
- chán xū zhān ní禅絮沾泥
- chuí chuáng dǎo zhěn搥床捣枕
- chuáng wū床屋
- kuáng chuáng軖床
- lù chuáng鹿床
- shū chuáng书床
- chéng chán承禅
- bào jiǎo chuáng抱角床
- chán tíng禅庭
- jìng chuáng凈床
- chán guān禅观
- guī lěng zhī chuáng龟冷支床