词典常伯
常伯
词语解释
常伯[ cháng bó ]
⒈ 周官名。君主左右管理民事的大臣。以从诸伯中选拔,故名。《书·立政》:“王左右常伯、常任、准人、缀衣、虎贲。”蔡沈集传:“有牧民之长曰常伯。”后因以称皇帝的近臣,如侍中、散骑常侍等。
引证解释
⒈ 周 官名。君主左右管理民事的大臣。以从诸伯中选拔,故名。
引《书·立政》:“王左右常伯、常任、準人、缀衣、虎賁。”
蔡沉 集传:“有牧民之长曰常伯。”
后因以称皇帝的近臣,如侍中、散骑常侍等。 《汉书·谷永传》:“戴金貂之饰、执常伯之职者,皆使学先王之道,知君臣之义。”
颜师古 注:“常伯,侍中也。”
晋 潘岳 《藉田赋》:“常伯陪乘,太僕秉轡。”
相关词语
- dǎo cháng xí gù蹈常习故
- jīn bó lì yán金伯利岩
- cóng róng yǒu cháng从容有常
- měng zhì cháng zài猛志常在
- cháng dòu常梪
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng wéi常违
- chū cháng diào出常调
- cháng zé常则
- cháng xiàn常宪
- shùn cháng顺常
- cháng yè常业
- mò zhàng xún cháng墨丈寻常
- cháng yòng duì shù常用对数
- cháng jú常局
- yuán cháng wú圆常无
- jǐng bó警伯
- cháng jiǎn常检
- cháng xiāo常销
- cháng yīn常音
- zhāng bǎi lún张伯伦
- shū cháng殊常
- cháng xù常序
- zhèng bó qiáo正伯侨
- bó shǐ伯始
- bó lǐ伯理
- bó niú zāi伯牛灾
- jiù cháng旧常
- bó zhě伯者
- hóng bó宏伯