词典常古
常古
词语解释
常古[ cháng gǔ ]
⒈ 常法,旧法。
引证解释
⒈ 常法,旧法。
引《礼记·礼运》:“祝嘏莫敢易其常古,是谓大假。”
孙希旦 集解:“常古,旧法也。”
《韩非子·南面》:“不知治者,必曰:‘无变古,毋易常。’变与不变,圣人不听,正治而已。然则古之无变,常之毋易,在常古之可与不可。”
相关词语
- dǎo cháng xí gù蹈常习故
- duǎn gǔ qǔ短古取
- dòng jiàn gǔ jīn洞鉴古今
- yǐn gǔ yù jīn引古喻今
- cóng róng yǒu cháng从容有常
- měng zhì cháng zài猛志常在
- lǎo gǔ wán diàn老古玩店
- cháng dòu常梪
- qiān gǔ jué diào千古绝调
- ài sù hào gǔ爱素好古
- gǔ diǎn wǔ dǎo古典舞蹈
- sōu qí fǎng gǔ搜奇访古
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng wéi常违
- chū cháng diào出常调
- cháng zé常则
- cháng xiàn常宪
- shùn cháng顺常
- bó jīn hòu gǔ薄今厚古
- cháng yè常业
- mò zhàng xún cháng墨丈寻常
- cháng yòng duì shù常用对数
- cháng jú常局
- jí liú gǔ lǔ急留古鲁
- yuán cháng wú圆常无
- bó gǔ jiā博古家
- jī gǔ zhèn jīn稽古振今
- tōng jīn dá gǔ通今达古
- cháng jiǎn常检
- cháng xiāo常销