词典场规
场规
词语解释
场规[ chǎng guī ]
⒈ 科举试场的规则。
⒉ 农场、林场等制订的规章。
引证解释
⒈ 科举试场的规则。
引清 蒲松龄 《聊斋志异·陆判》:“朱 三入礼闈,皆以场规被放,於是灰心仕进。”
⒉ 农场、林场等制订的规章。
相关词语
- guī shàn规扇
- zhòng guī xí jǔ重规袭矩
- zhàn zhēng fǎ guī战争法规
- xuán chǎng玄场
- cì guī刺规
- dào rèn guī到任规
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- zhòng guī tà jǔ重规沓矩
- shè chǎng社场
- guī gòu规构
- biàn chǎng变场
- tóng wén gòng guī同文共规
- guī cè规策
- chǎng shì场事
- chǎng sī场私
- jiǎng cháng讲场
- yì chǎng议场
- qián guī潜规
- yìng guī dǎo jǔ应规蹈矩
- dòu chǎng斗场
- guī xí规袭
- guī yán jǔ bù规言矩步
- mó guī劘规
- guī xuán规旋
- fá guī罚规
- wù chǎng误场
- lì chǎng bù wěn立场不稳
- guī zhóu规轴
- shì chǎng tiáo jié市场调节
- fēng guī丰规