词典常均
常均
词语解释
常均[ cháng jūn ]
⒈ 指庸常之人。
⒉ 犹常法。
引证解释
⒈ 指庸常之人。
引《晋书·文苑传论》:“子安 幼标明敏,少蓄清思,怀天地之寥廓,赋辞人之所遗,特构新情,岂常均之所企!”
《资治通鉴·宋文帝元嘉二十二年》:“夫有逸羣之才,必思冲天之据,盖俗之量,则僨常均之下。”
胡三省 注:“常均,犹言平常也。”
⒉ 犹常法。
引《文选·任昉<为范始兴作求立太宰碑表>》:“道被如仁,功参微 管,本宜在常均之外。”
吕向 注:“言人有大功如 管仲 者,则宜在寻常均禁之外。”
⒊ 平常曲调,一般声韵。
引《文选·繁钦<与魏文帝笺>》:“声悲旧笳,曲美常均。”
李善 注:“均者,亦律调五声之均也。”
相关词语
- dǎo cháng xí gù蹈常习故
- cóng róng yǒu cháng从容有常
- měng zhì cháng zài猛志常在
- cháng dòu常梪
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng wéi常违
- chū cháng diào出常调
- cháng zé常则
- cháng xiàn常宪
- shùn cháng顺常
- cháng yè常业
- jūn yì均逸
- mò zhàng xún cháng墨丈寻常
- cháng yòng duì shù常用对数
- cháng jú常局
- jūn lā均拉
- yuán cháng wú圆常无
- cháng jiǎn常检
- cháng xiāo常销
- cháng yīn常音
- shū cháng殊常
- cháng xù常序
- jiù cháng旧常
- jūn kē均科
- cháng zhēn常珍
- hǎi zhōu cháng shān海州常山
- xù cháng叙常
- jiào wú cháng shī教无常师
- shǎo cháng少常
- cháng shān shé常山蛇
