词典唱腔
唱腔
词语解释
唱腔[ chàng qiāng ]
⒈ 戏曲中唱出来的曲调。
英music for voices;
引证解释
⒈ 戏曲音乐的主要组成部分。指人声歌唱的部分。是同器乐伴奏的部分相对而言。
引徐迟 《牡丹》八:“整个 怀仁堂 上寂若无人,没有一点声音,只有她的唱腔,安祥,徐疾,穿行在大红廊柱间,缭绕在金碧辉煌的画梁上。”
国语辞典
唱腔[ chàng qiāng ]
⒈ 戏曲演员歌唱时的曲调。各地方戏曲因所使用的方言不同,其唱腔曲调亦各异其趣。每个剧种或曲种都有一定的唱腔,同一唱腔又因演员行腔的不同而形成各种流派,如京剧中有谭派、汪派及孙派等。
英语vocal music (in opera), aria
法语partition, air d'opéra, mélodie
相关词语
- chàng shū唱书
- suí chàng随唱
- bān chàng搬唱
- lì chàng丽唱
- pái qiāng排腔
- ná qiāng zuò diào拿腔作调
- chàng yú唱于
- chàng hū唱呼
- chàng hǎo shì唱好是
- jǐng chàng警唱
- chàng chén唱陈
- jiāo chàng交唱
- jué chàng絶唱
- zhèng qiāng qián正腔钱
- chàng shàn唱善
- chàng cí唱辞
- chàng jí唱籍
- hū chàng呼唱
- xiān chàng先唱
- qiān bù yī qiāng千部一腔
- hào chàng浩唱
- hè chàng鹤唱
- zhuāng qiāng zuò tài装腔作态
- chàng bài唱拜
- táng chàng堂唱
- chàng chūn diào唱春调
- chàng shēng唱声
- ná qiāng zuò shì拿腔做势
- diàn chàng jī电唱机
- chàng lǜ唱率