词典场师
场师
词语解释
场师[ cháng shī ]
⒈ 古代园艺匠师之称。
引证解释
⒈ 古代园艺匠师之称。
引《孟子·告子上》:“今有场师,舍其梧檟,养其樲棘,则为贱场师焉。”
明 高攀龙 《<六生社草>序》:“求之于心,践之于身,而后出为文词。如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而膾炙天下也。”
国语辞典
场师[ cháng shī ]
⒈ 整治场圃的人。
引《孟子·告子上》:「今有场师,舍其梧槚,养其樲棘,则为贱场师焉。」
明·高攀龙〈六生社草序〉:「如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而脍炙天下也。」
相关词语
- cù guó sàng shī蹙国丧师
- xuán chǎng玄场
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- quán shī全师
- tián shī田师
- shè chǎng社场
- chǎng guī场规
- biàn chǎng变场
- chǎng shì场事
- chǎng sī场私
- jiǎng cháng讲场
- yì chǎng议场
- liú shī gē刘师哥
- shī pó jīng师婆粳
- shī lǎo bīng pò师老兵破
- dòu chǎng斗场
- bài cì zhī shī拜赐之师
- fù shī妇师
- páng shī旁师
- yù bǎn shī玉板师
- wù chǎng误场
- lì chǎng bù wěn立场不稳
- jiào wú cháng shī教无常师
- shì chǎng tiáo jié市场调节
- tú shī徒师
- diào cháng吊场
- zuì tài shī醉太师
- xià chǎng shī下场诗
- shī zǐ wǔ师子舞
- bǎng shī榜师