词典姹紫嫣红
姹紫嫣红
词语解释
姹紫嫣红[ chà zǐ yān hóng ]
⒈ 形容花的品种繁多,五颜六色,景色艳美。
例姹紫嫣红三春晖,赏心悦目百事兴。
英beautiful flowers of brilliant purples and reds;
引证解释
⒈ 指各种色彩艳丽的花。
引明 汤显祖 《牡丹亭·惊梦》:“原来姹紫嫣红开遍,似这般都付与断井頽垣。”
清 黄景仁 《飞雪满群山·冰花》词:“空花先现处,是姹紫嫣红后身。”
秦牧 《长街灯语·寄北方》:“桃花、梅花、剑兰、菊花……花团锦簇,姹紫嫣红,摆满了花架。”
国语辞典
姹紫嫣红[ chà zǐ yān hóng ]
⒈ 形容花开得鲜艳娇美。
引明·汤显祖《牡丹亭·第一〇出》:「原来姹紫嫣红开遍,似这般都付与断井颓垣。」
《隋唐演义·第六九回》:「姹紫嫣红,迎风弄鸟,别有一种赏心之境。」
近花团锦簇 五彩缤纷 万紫千红
相关词语
- jiè zǐ借紫
- hóng tīng红鞓
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- yū zhū yè zǐ纡朱曳紫
- hóng gāng红釭
- xiáng lín zǐ翔麟紫
- hóng qí pǔ红旗谱
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- zhòng jīn jiān zǐ重金兼紫
- yǐ zǐ wéi zhū以紫为朱
- yù hóng chūn玉红春
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- zǐ zhī sǒu紫芝叟
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- qiān hóng sī牵红丝
- qīng zǐ pī tǐ青紫被体
- zǐ zhī xīn紫芝心
- zǐ shuǐ jīng紫水精
- duō qīng shí zǐ掇青拾紫
- hóng mú zǐ红模子
- yī zǐ yāo huáng衣紫腰黄
- huā zhú hóng zhuāng花烛红妆
- zǐ fāng zhì紫芳志
- zuì hóng zhuāng醉红妆
- hóng qí lín红骐驎
- miàn hóng guò ěr面红过耳
- qīng zǐ pī shēn青紫被身
- duān zǐ端紫