词典城郊
城郊
词语解释
城郊[ chéng jiāo ]
⒈ 城市的郊区。
英outskirts of a town; suburb;
引证解释
⒈ 靠近城市的区域。
引王西彦 《风雪》:“当运货汽车从城郊驶出时,天色刚刚曚昽发白。”
相关词语
- wǔ dài fū chéng五大夫城
- chéng fú城郛
- jiāo yán郊筵
- tóng chéng tiě bì铜城铁壁
- jiǔ chéng mò九城陌
- guǎn chéng yǐng管城颖
- gān chéng zhī jì干城之寄
- qīn jiāo亲郊
- lüè chéng略城
- qǐ liáng chéng杞梁城
- guǎn chéng gōng管城公
- gōng chéng dǎ yuán攻城打援
- féi chéng肥城
- jiāo jū郊居
- bū chéng qián逋城钱
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- lè chéng竻城
- bǎi chéng zhī fù百城之富
- jiāo sòng郊送
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- zhuàng chéng壮城
- hán féng chéng韩冯城
- jǐn chéng shǐ锦城使
- xià jiāng chéng夏江城
- fù chéng腹城
- cháng chéng wàn lǐ长城万里
- gān chéng zhī jiàng干城之将
- táng jiāo chéng zhèng棠郊成政
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- shì chéng饰城