词典承藉
承藉
词语解释
承藉[ chéng jiè ]
⒈ 同“承籍”。藉,通“籍”。
⒉ 凭藉。
引证解释
⒈ 同“承籍”。藉,通“籍”。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·雅量》:“王东亭 为 桓宣武 主簿,既承藉,有美誉,公甚欲其人地为一府之望。”
⒉ 凭藉。
引《隋书·长孙晟传》:“今若得尚公主,承藉威灵, 玷厥 染干 必又受其徵发。”
唐 康骈 《剧谈录·洛中豪士》:“洛 中有豪贵子弟,承藉勋荫。物用优足。”
相关词语
- chéng lì承吏
- jiāng chéng将承
- róu chéng柔承
- chéng zhì承贽
- sǐ shāng xiāng jí死伤相藉
- yī lì chéng dāng一力承当
- qiú zhóu chéng球轴承
- xiān yì chéng zhǐ先意承指
- láo chéng牢承
- xī zhǐ chéng yán希旨承颜
- chéng huān xiàn mèi承欢献媚
- jiè lüè藉略
- yùn jiè fēng liú酝藉风流
- líng jiè零藉
- guǐ chéng轨承
- tiē chéng贴承
- chéng tiān zhī yòu承天之祐
- chéng chán承禅
- qǔ yì chéng yíng曲意承迎
- gǔn zhù zhóu chéng滚柱轴承
- láo chéng劳承
- chéng fú lì承符吏
- chà chéng差承
- jiè jiǎ藉假
- shòu hùn chéng kē受诨承科
- líng chéng灵承
- wú jiè zài无藉在
- jí mí藉靡
- chéng jí承籍
- yī zhù chéng tiān一柱承天