词典趁嘴
趁嘴
词语解释
趁嘴[ chèn zuǐ ]
⒈ 随口;顺口。
引证解释
⒈ 随口;顺口。
引《何典》第一回:“那时也不曾殻账这般灵验,不过趁嘴造了几句道:‘倘然生了儿子,便把天尊来做家堂菩萨。’”
相关词语
- chèn fēng zhuǎn péng趁风转篷
- ruǎn zuǐ tā shé软嘴塌舌
- yóu zuǐ guāng gùn游嘴光棍
- liào zuǐ料嘴
- zuǐ zhí xīn kuài嘴直心快
- zuò zuǐ liǎn做嘴脸
- chuán zuǐ传嘴
- chèn chuán趁船
- qī shé bā zuǐ七舌八嘴
- zuǐ kuài shé cháng嘴快舌长
- kē yá liào zuǐ榼牙料嘴
- shǐ dī zuǐ使低嘴
- guǐ zuǐ鬼嘴
- zhāo chèn mù shí朝趁暮食
- chèn bō zhú làng趁波逐浪
- chèn hōng dǎ jié趁哄打劫
- bō zuǐ liáo yá拨嘴撩牙
- chèn fēng zhuǎn fān趁风转帆
- zuǐ qiāng dì嘴抢地
- jiān zuǐ suō sāi尖嘴缩腮
- yīng zuǐ yào mù鹰嘴鹞目
- chèn zhǐ趁旨
- xìn zuǐ信嘴
- jiǎng zuǐ讲嘴
- chèn shè趁社
- dā zuǐ答嘴
- yóu zuǐ gǒu shé油嘴狗舌
- dǎ yá liào zuǐ打牙撂嘴
- zuǐ bā gǔ zi嘴巴骨子
- cí yá liè zuǐ雌牙裂嘴