词典痴床
痴床
词语解释
痴床[ chī chuáng ]
⒈ 亦作“痴床”。
⒉ 唐代侍御史食座之南所设横榻。谓坐此床使人骄倨如痴,故称。
引证解释
⒈ 亦作“痴牀”。 唐 代侍御史食座之南所设横榻。谓坐此床使人骄倨如痴,故称。
引《通典·职官六》“食坐之南设横榻,谓之南床,殿中监察不得坐”原注:“亦谓之痴床,言处其上者皆骄傲自得,使人如痴,是故谓之痴床。”
明 冯梦龙 《智囊补·明智·刘大夏》:“昔 唐 人目臺中坐席为痴牀,谓一坐此牀,骄倨如痴。今上官公坐,皆痴牀矣,民间利病,何繇上闻。”
相关词语
- chī lóng痴龙
- bō chuáng yǐ fū剥床以肤
- jī gǔ zhī chuáng鸡骨支床
- zhuǎn guān chuáng转关床
- kōng chuáng空床
- bǎo chuáng宝床
- dōng chuáng kè东床客
- luó chuáng罗床
- qiú chuáng虬床
- dǎo zhěn chuí chuáng捣枕捶床
- yǔ xí yún chuáng雨席云床
- xiá chuáng柙床
- chuí chuáng dǎo zhěn搥床捣枕
- chuáng wū床屋
- xiǎo xiá dà chī小黠大痴
- kuáng chuáng軖床
- lù chuáng鹿床
- shū chuáng书床
- bàn chī bù diān半痴不颠
- bào jiǎo chuáng抱角床
- jìng chuáng凈床
- chī shuǐ痴水
- guī lěng zhī chuáng龟冷支床
- rú chī rú dāi如痴如呆
- qiè qiè chī chī怯怯痴痴
- xiá chuáng霞床
- chī wán lǎo zǐ痴顽老子
- chuáng mǔ床母
- chī ér ái zǐ痴儿騃子
- chán mián chuáng dì缠绵床第