词典痴汉
痴汉
词语解释
痴汉[ chī hàn ]
⒈ 亦作“痴汉”。
⒉ 愚蠢之人;笨蛋。
⒊ 谓真挚的人。
引证解释
⒈ 亦作“痴汉”。
⒉ 愚蠢之人;笨蛋。 《北史·裴谒之传》:“文宣 末年昏纵,朝臣罕有言者。
引謁之 上书正諫,言甚切直, 文宣 将杀之,白刃临颈, 謁之 辞色不变。帝曰:‘痴汉,何敢如此!’”
宋 陆游 《共语》诗:“黄金已作飞烟去,痴汉终身守药罏。”
《水浒传》第五回:“智深 大笑道:‘太公,你也是个痴汉,既然不两相情愿,如何招赘做个女婿?’”
⒊ 谓真挚的人。
引梁启超 《明季第一重要人物袁崇焕》:“程氏 又评 袁督师 之为人曰,举世皆巧人,而 袁公 一大痴汉也。”
国语辞典
痴汉[ chī hàn ]
⒈ 蔑称拙钝不灵的男子。
引《北史·卷七·齐显祖文宣帝本纪》:「帝大笑曰:『天下有如此痴汉!方知龙逢、比干,非是俊物。』」
相关词语
- hàn guān wēi yí汉官威仪
- chī lóng痴龙
- hàn lǔ汉虏
- hàn jiā fēi jiāng汉家飞将
- hóng hàn鸿汉
- hàn gāo zhū汉皋珠
- hàn sēng汉僧
- hé hàn河汉
- qín huáng hàn wǔ秦皇汉武
- dá bā hàn达巴汉
- luó hàn qián罗汉钱
- hàn zǔ fēng汉祖风
- xiǎo xiá dà chī小黠大痴
- bàn chī bù diān半痴不颠
- hàn là汉腊
- hàn dàng fáng汉档房
- hàn gāo zǔ汉高祖
- chī shuǐ痴水
- rú chī rú dāi如痴如呆
- jīn hàn金汉
- hàn jūn quē汉军缺
- qiè qiè chī chī怯怯痴痴
- hàn fēn汉分
- chī wán lǎo zǐ痴顽老子
- hàn dān tiě lù汉丹铁路
- chī ér ái zǐ痴儿騃子
- qióng hàn穷汉
- biān luó hàn边罗汉
- hàn bài汉拜
- hàn tǒng汉统