词典痴狂
痴狂
词语解释
痴狂[ chī kuáng ]
⒈ 形容(对人或事物)极度地迷恋。
例他们都对篮球运动有股痴狂的爱。
英nonsensical;
引证解释
⒈ 癫狂。
引《淮南子·俶真训》:“夫人之受於天者……一也,或通於神明,或不免於痴狂者何也?”
汉 王充 《论衡·率性》:“有痴狂之疾,歌啼於路,不晓东西,不睹燥湿,不觉疾病,不知飢饱,性已毁伤。”
沙汀 《困兽记》十:“而她之忸怩,只是为了回答他那带点痴狂的凝视。”
⒉ 无知而纵情任性。
引唐 元稹 《六年春遣怀》诗之七:“童稚痴狂撩乱走,绣毬花仗满堂前。”
国语辞典
痴狂[ chī kuáng ]
⒈ 著迷于某物而成狂。
例如:「他痴狂的爱上音响,甚至自己动手组合装配。」
相关词语
- kuáng jī狂击
- chī lóng痴龙
- kuáng chū狂貙
- kuáng jì狂悸
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- kuáng xiá狂侠
- kuáng yì狂异
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- kuáng tū狂突
- kuáng huì狂会
- kuáng lǜ狂率
- kuáng fù shǐ狂副使
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- kuáng zhì狂穉
- qiú mǎ qīng kuáng裘马轻狂
- kuáng bì狂蔽
- kuáng fēng è làng狂风恶浪
- kuáng jù狂剧
- kuáng yàn狂艳
- kuáng yǒu狂友
- xiǎo xiá dà chī小黠大痴
- kuáng chí zǐ狂驰子
- pī fà yáng kuáng被发详狂
- bàn chī bù diān半痴不颠
- qiú mǎ qīng kuáng裘马清狂
- kuáng jìn狂进
- chī shuǐ痴水