词典冲锋
冲锋
词语解释
冲锋[ chōng fēng ]
⒈ 突入敌阵,以短兵冲杀。
英charge;
引证解释
⒈ 谓突向敌阵冲击。
引《魏书·肃宗纪》:“妖党狂丑,必可荡涤,衝锋斩级,自依恆赏。”
明 无名氏 《东明闻见录·永历四年》:“屯田须牛种,练兵须足食,衝锋须坚甲利兵。”
清 李渔 《奈何天·分扰》:“衝锋的,争先赴敌休回头;接应的,要审机观变把前军护。”
魏巍 《东方》第三部第十四章:“这个滋味可不如打几个冲锋痛快!”
⒉ 比喻作事领先。
引老舍 《女店员》第三幕:“我们一块儿去干,一块儿去忙,一块儿冲锋打胜仗!”
国语辞典
冲锋[ chōng fēng ]
⒈ 突入敌阵冲杀。
引《魏书·卷九·肃宗纪》:「妖党狂丑,必可荡涤。冲锋斩级,自依恒赏。」
反退却
相关词语
- yī chōng xìng ér一冲性儿
- chōng xùn冲逊
- jī chōng击冲
- chōng xiù冲秀
- huǒ chōng chōng火冲冲
- cuī fēng xiàn jiān摧锋陷坚
- chōng mì冲秘
- chōng miǎo冲藐
- chōng sǔn冲损
- chōng shèn冲慎
- chōng tuó zǐ冲驼子
- shì dāng qí chōng适当其冲
- chōng zhǔ冲主
- chōng yǐn冲隐
- chōng báo冲薄
- chōng tóng冲童
- chōng ràng冲让
- chōng shì冲室
- chōng dá冲达
- chōng yù冲郁
- chōng téng冲腾
- qú chōng渠冲
- hé chōng河冲
- chōng shuǎng冲爽
- péng chōng輣冲
- chōng jù冲剧
- chōng xí冲袭
- chōng gǎi冲改
- chōng liú冲流
- chōng fēng pò làng冲风破浪