词典传讽
传讽
词语解释
传讽[ chuán fěng ]
⒈ 亦作“传风”。
⒉ 传诵。
引证解释
⒈ 亦作“传风”。传诵。
引《后汉书·南蛮西南夷传》:“吏译传风, 大汉 安乐。”
《新唐书·元稹传》:“稹 长於诗,与 居易 名相埒,天下传讽,号‘ 元和 体’。”
元 辛文房 《唐才子传·李峤》:“嶠 富才思,有所属缀,人輒传讽。”
国语辞典
传讽[ chuán fèng ]
⒈ 传抄诵读。
引《新唐书·卷一七四·元稹传》:「稹尤长于诗,与居易名相埒,天下传讽,号『元和体』。」
相关词语
- chuán rǎn qī传染期
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- jiě chuán解传
- kāi fěng开讽
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- lǜ fěng律讽
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- chuán yì传役
- chuán guī xí zǔ传圭袭组
- qīng bì chuán dào清跸传道
- jiǎng fěng讲讽
- chuán cáo bìng传槽病
- jiè gǔ fěng jīn借古讽今
- chuán yù传鬻
- chuán wén yì cí传闻异辞
- tíng chuán cháng mǎn停传常满
- shī lǐ chuán jiā诗礼传家