词典传敏
传敏
词语解释
传敏[ chuán mǐn ]
⒈ 机敏。
引证解释
⒈ 机敏。
引宋 沉辽 《代人献利害书》:“朝廷以为它使者不足以总统其事,故建官焉,必择其通明传敏之人以任之。”
相关词语
- chuán rǎn qī传染期
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- mǐn xùn敏逊
- jiě chuán解传
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- gāng mǐn刚敏
- rán qí zhī mǐn燃萁之敏
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- chuán yì传役
- chuán guī xí zǔ传圭袭组
- qīng bì chuán dào清跸传道
- chuán cáo bìng传槽病
- chuán yù传鬻
- chuán wén yì cí传闻异辞
- mǐn míng敏明
- mǐn biàn敏辨
- tíng chuán cháng mǎn停传常满