词典传尸
传尸
词语解释
传尸[ chuán shī ]
⒈ 亦作“传尸”。
⒉ 犹转尸。谓死无葬所。
⒊ 中医称肺结核症。旧题汉华佗《华氏中藏经》有《传尸论》篇。
引证解释
⒈ 亦作“传尸”。
⒉ 犹转尸。谓死无葬所。
引《逸周书·大聚》:“揖其民力,相更为师;因其土宜,以为民资。则生无乏用,死无传尸。”
孔晁 注:“传於沟壑。”
⒊ 中医称肺结核症。旧题 汉 华佗 《华氏中藏经》有《传尸论》篇。见“传尸”。
引唐 张鷟 《朝野佥载》卷二:“女患传尸瘦病,恐妾厌祷之。”
唐 王焘 《外臺祕要》卷十三“蒸骨方”引《灸骨蒸法图》:“骨蒸病者,亦名传尸,亦谓殗殜,亦称伏连,亦曰无辜。”
宋 洪迈 《夷坚甲志·炽盛光呪》:“( 曹瑴 )少出家为行者,其家累世病传尸,主门户者一旦尽死,无人奉祭祀。”
相关词语
- chuán rǎn qī传染期
- shī lì sù cān尸利素餐
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- mǎ gé shèng shī马革盛尸
- jiě chuán解传
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- rè shī热尸
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- sù cān shī lù素餐尸禄
- chuán yì传役
- chuán guī xí zǔ传圭袭组
- qīng bì chuán dào清跸传道
- mèng shī de guān梦尸得官
- chuán cáo bìng传槽病
- chuán yù传鬻
- chuán wén yì cí传闻异辞
- tíng chuán cháng mǎn停传常满