词典传位
传位
词语解释
传位[ chuán wèi ]
⒈ 谓传授帝王权位。
引证解释
⒈ 谓传授帝王权位。
引唐 杜甫 《哀王孙》诗:“窃闻天子已传位,圣德北服南单于。”
宋 陆游 《孝宗皇帝挽词》:“欲颁传位詔,犹索未明衣。”
鲁迅 《故事新编·采薇》:“父亲在日原是说要传位给老三的,一到死后,老三却一定向他让。”
国语辞典
传位[ chuán wèi ]
⒈ 传授权位。
引《五代史平话·晋史·卷上》:「区区臣愚,欲望陛下退处藩邸,传位许王。」
《水浒传·第二回》:「后来仁宗天子在位共四十二年晏驾,无有太子,传位濮安懿王允让之子。」
相关词语
- chuán rǎn qī传染期
- fó wèi佛位
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- shēng wèi声位
- jiě chuán解传
- zhī wèi支位
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- nián wèi年位
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- gòu wèi构位
- mù wèi幕位
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- jiǔ wèi九位
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- chuán yì传役
- wèi dì位地
- chuán guī xí zǔ传圭袭组
- qīng bì chuán dào清跸传道
- wèi xíng位行