词典传谕
传谕
词语解释
传谕[ chuán yù ]
⒈ 旧谓帝王或上司下达指示。
⒉ 谓传达尊长的指示。
引证解释
⒈ 旧谓帝王或上司下达指示。
引《宋史·洪适传》:“大定 僭号,诸国未必服从,宜多遣密詔传諭中原义士,各取州县。”
清 昭槤 《啸亭杂录·太宗读金史》:“曾御 翔凤楼 传諭诸王大臣,不许褒衣博带以染 汉 人习气。”
《老残游记》第十七回:“奉抚台传諭,叫把 魏谦 父女刑具鬆放,取保回家。”
⒉ 谓传达尊长的指示。
引巴金 《家》二二:“这个仆人又向 梅 传谕她母亲的话。”
国语辞典
传谕[ chuán yù ]
⒈ 传达上级的指示。
引《文明小史·第七回》:「傅知府传谕休得大惊小怪,使他们闻风逃走。」
相关词语
- bù yù布谕
- chuán rǎn qī传染期
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- jiě chuán解传
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- bǎo yù宝谕
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- chuán yì传役
- chuán guī xí zǔ传圭袭组
- qīng bì chuán dào清跸传道
- chuán cáo bìng传槽病
- cún yù存谕
- chuán yù传鬻
- qiáo yù谯谕
- chuán wén yì cí传闻异辞
- tíng chuán cháng mǎn停传常满
- shī lǐ chuán jiā诗礼传家