词典初辉
初辉
词语解释
初辉[ chū huī ]
⒈ 初现的光辉。
引证解释
⒈ 初现的光辉。
引晋 左思 《魏都赋》:“彼桑榆之末光,踰 长庚 之初辉。”
宋 杨万里 《中秋月长句》:“初辉淡淡寒不动,月华犹轻桂华重。”
相关词语
- péng wū shēng huī蓬屋生辉
- huī róng辉荣
- péng bì yǒu huī蓬荜有辉
- è mèng chū xǐng恶梦初醒
- guǐ huī诡辉
- chū dì初地
- hóng méng chū pì鸿蒙初辟
- chū shì tí shēng初试啼声
- dà mèng chū xǐng大梦初醒
- chū chǎng初场
- chū xiāo初宵
- chū zhèng初政
- chū zhì初志
- chū shì初世
- chū gòng初供
- chū jī初基
- chū bǎn běn初版本
- zhuó zhuó huī huī灼灼辉辉
- huī cǎi辉彩
- wéi chāng huī韦昌辉
- chū dù zhī chén初度之辰
- hái chū还初
- jié chū líng劫初铃
- huáng chū tǐ黄初体
- dòu yàn zhēng huī斗艳争辉
- huī diǎn辉点
- chū shì fēng máng初试锋芒
- huī zhāng辉张
- chún huī淳辉
- liè huī烈辉