词典捶床
捶床
词语解释
捶床(捶牀)[ chuí chuáng ]
⒈ 用手击床。表示愤怒、激动的动作。
引证解释
⒈ 用手击床。表示愤怒、激动的动作。
引《玉台新咏·古诗<为焦仲卿妻作>》:“阿母得闻之,搥牀便大怒。”
《南史·恩倖传·茹法亮》:“先帝故人多见摈斥,今召而使之,谁不慷慨?近闻 王洪范 与 赵越常、徐增亮、万灵会 共语,皆攘袂搥牀。”
宋 陆游 《草书歌》:“此时驱尽胸中愁,搥牀大叫狂堕幘。”
相关词语
- bō chuáng yǐ fū剥床以肤
- jī gǔ zhī chuáng鸡骨支床
- zhuǎn guān chuáng转关床
- kōng chuáng空床
- bǎo chuáng宝床
- dōng chuáng kè东床客
- luó chuáng罗床
- qiú chuáng虬床
- dǎo zhěn chuí chuáng捣枕捶床
- yǔ xí yún chuáng雨席云床
- xiá chuáng柙床
- qì xuè chuí yīng泣血捶膺
- chuí xiōng dùn jiǎo捶胸顿脚
- chuí chuáng dǎo zhěn搥床捣枕
- chuáng wū床屋
- kuáng chuáng軖床
- lù chuáng鹿床
- shū chuáng书床
- bào jiǎo chuáng抱角床
- jìng chuáng凈床
- guī lěng zhī chuáng龟冷支床
- xiá chuáng霞床
- chuáng mǔ床母
- dǎ lěng chuí打冷捶
- chán mián chuáng dì缠绵床第
- dùn jiǎo chuí xiōng顿脚捶胸
- diē jiǎo chuí xiōng跌脚捶胸
- xuě chuáng雪床
- dōng chuáng zé duì东床择对
- chuáng tiē床贴