词典垂戒
垂戒
词语解释
垂戒[ chuí jiè ]
⒈ 亦作“垂诫”。
⒉ 垂示警戒。
⒊ 留给后人的训戒。
引证解释
⒈ 亦作“垂诫”。
⒉ 垂示警戒。
引唐 司空图 《疑经》:“纵天王制用失节,多取於诸侯,如欲垂诫,即书於 周 史可矣。”
明 王鏊 《震泽长语·经传》:“若夫子意在垂戒,一二篇足矣,何取於多若是。”
⒊ 留给后人的训戒。
引唐 韩愈 《答张彻》诗:“悔狂已咋指,垂诫仍鐫铭。”
宋 王禹偁 《官醖》诗:“彝酒《书》垂诫,羣饮圣所戮。”
《明史·后妃传赞》:“《易》曰:‘闲有家,悔亡。’苟越其闲,悔将无及。圣人之垂戒远矣哉。”
相关词语
- chuí gǒng sì jié垂拱四杰
- chuí tóu tà yì垂头拓翼
- shèng zhǔ chuí yī圣主垂衣
- chuàng yè chuí tǒng创业垂统
- jī míng jiè dàn鸡鸣戒旦
- dǐng zú jiè鼎足戒
- jiè yuē戒约
- dà chuí shǒu大垂手
- tóng chuí bù xiǔ同垂不朽
- shì zhí bù jiè恃直不戒
- bā guān jiè八关戒
- chuí lù shū垂露书
- chuí huā èr mén垂花二门
- yǒng chuí qīng shǐ永垂青史
- tì lèi jiāo chuí涕泪交垂
- chuí tuó kǔn zǎi垂橐稛载
- chuí tóu shā yǔ垂头铩羽
- jiè huǒ戒火
- hòu chē zhī jiè后车之戒
- miàn jiè面戒
- shì bài chuí chéng事败垂成
- huái jīn chuí zǐ怀金垂紫
- jiè huì戒诲
- jiā jiè家戒
- chuí shǒu kě dé垂手可得
- chuí tóu sāi ěr垂头塞耳
- chuí zhū tuō zǐ垂朱拖紫
- jiè jǐng戒儆
- míng chuí zhú bó名垂竹帛
- jiè rì戒日