词典垂示
垂示
词语解释
垂示[ chuí shì ]
⒈ 留传以示后人。
⒉ 犹言赐示。
引证解释
⒈ 留传以示后人。
引汉 蔡邕 《琅邪王傅蔡朗碑》:“身没称显,永遗令勋。表幸扬名,垂示后昆。”
北魏 郦道元 《水经注·济水》:“夫不惮劳谦之勤,夙兴厥职,充国惠民,安得湮没而不章焉。故遂刊石记功,垂示於后。”
明 吴从善 《<郁离子>序》:“道不行於天下,其所抱负经画可以文明治世者,独得笔之方册,垂示千百载之下。”
⒉ 犹言赐示。
引唐 王勃 《上从舅侍郎启》:“昨弟 勛 至,奉命以宪臺诗十首垂示。”
清 管同 《与友人论文书》:“垂示古文三篇,比前稍进,然终孱弱无劲气,未得为佳。”
相关词语
- chuí gǒng sì jié垂拱四杰
- chuí tóu tà yì垂头拓翼
- shèng zhǔ chuí yī圣主垂衣
- chuàng yè chuí tǒng创业垂统
- jiān shì兼示
- lǎn shì览示
- dà chuí shǒu大垂手
- tóng chuí bù xiǔ同垂不朽
- chuí lù shū垂露书
- hán shì函示
- chuí huā èr mén垂花二门
- yǒng chuí qīng shǐ永垂青史
- tì lèi jiāo chuí涕泪交垂
- chuí tuó kǔn zǎi垂橐稛载
- chuí tóu shā yǔ垂头铩羽
- shì mèng示梦
- fù shì复示
- shì bài chuí chéng事败垂成
- pò qín shì jué破琴示绝
- huái jīn chuí zǐ怀金垂紫
- shì shì示世
- chuí shǒu kě dé垂手可得
- chuí tóu sāi ěr垂头塞耳
- chuí zhū tuō zǐ垂朱拖紫
- míng chuí zhú bó名垂竹帛
- chuí zǐ垂紫
- shì yōu示优
- chuí tóu tā chì垂头塌翅
- shì duǎn示短
- ruǎn chuí chuí软垂垂
