词典初令
初令
词语解释
初令[ chū lìng ]
⒈ 新出的法令。
引证解释
⒈ 新出的法令。
引《史记·商君列传》:“令行於朞年, 秦 民之国都言初令之不便者以千数。”
司马贞 索隐:“谓 鞅 新变之法令为‘初令’。”
宋 王安石 《谢赐元丰敕令格式等表》:“趋变以制宜,或非初令,则取新而垂裕,宜有成书。”
相关词语
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- màn lìng慢令
- nì lìng逆令
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- lìng qǔ令曲
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- lìng sì令似
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- è mèng chū xǐng恶梦初醒
- lìng cī令疵
- qǐ lìng起令
- lìng cǎo令草
- qiān lìng迁令
- chái sāng lìng柴桑令
- jìng yán lìng sè静言令色
- chāi zì lìng拆字令
- zhì lìng治令
- lǜ gēng lìng率更令
- chū dì初地
- hóng méng chū pì鸿蒙初辟
- nòng lìng弄令
- chū shì tí shēng初试啼声
- líng wén jiā yù令闻嘉誉
- bèi líng背令
- gū líng孤令
- shèng lìng圣令
- wáng xiàn lìng王县令