词典春冰
春冰
词语解释
春冰[ chūn bīng ]
⒈ 春天的冰。因其薄而易裂,多喻指危险的境地或容易消失的事物。
引证解释
⒈ 春天的冰。因其薄而易裂,多喻指危险的境地或容易消失的事物。
引《书·君牙》:“心之忧危,若蹈虎尾,涉于春冰。”
孔 传:“春冰畏陷。”
南朝 齐 王融 《三月三日曲水诗序》:“念负重於春冰,怀御奔於秋驾。”
唐 李群玉 《杜门》诗:“达生书一卷,名利付春冰。”
宋 陆游 《示二子》诗:“岂不怀荣畏友朋,一生凛凛蹈春冰。”
国语辞典
春冰[ chūn bīng ]
⒈ 春日未化的冰。
引唐·皇甫冉〈送普门上人〉诗:「日光依嫩草,泉响滴春冰。」
⒉ 春日冰薄而易溶化,比喻极危险。
引《文选·王融·三月三日曲水诗序》:「念负重于春冰,怀御奔于秋驾。」
相关词语
- huá bīng yùn dòng滑冰运动
- yú shàng bīng鱼上冰
- bīng hún xuě pò冰魂雪魄
- cháng jiān bīng常坚冰
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- huá bīng fú滑冰服
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- yù qīng bīng jié玉清冰洁
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- lín wēi lǚ bīng临危履冰
- qīng bīng轻冰
- là yǐ chūn蜡蚁春
- bīng mái冰霾
- jiàn bīng lǚ tàn践冰履炭
- yān chūn烟春
- xuě hǎi bīng shān雪海冰山
- huáng chūn míng黄春明
- bīng yù冰誉
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- bīng tiān xuě jiào冰天雪窑
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝