词典春芳
春芳
词语解释
春芳[ chūn fāng ]
⒈ 春天的花草。春天的花香。
引证解释
⒈ 春天的花草。
引三国 魏 应璩 《与从弟君苗君胄书》:“结春芳以崇佩,折若华以翳日。”
唐 司空图 《春山》诗:“可是 武陵溪,春芳著路迷。”
宋 欧阳修 《禁火》诗:“火禁开何晚,春芳半已凋。”
明 杨慎 《与方思道别》诗:“幸驶星驾期,共玩春芳緑。”
⒉ 春天的花香。
引唐 李白 《惧谗》诗:“众女妬蛾眉,双花竞春芳。”
国语辞典
春芳[ chūn fāng ]
⒈ 春天开的花或春天的花香、气息。
引《文选·应璩·与从弟君苗君胄书》:「结春芳以崇佩,折若华以翳日。」
晋·陆机〈北哉行〉:「游客芳春林,春芳伤客心。」
相关词语
- fāng lù芳醁
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- yān chūn烟春
- huáng chūn míng黄春明
- zǐ fāng zhì紫芳志
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- yí fāng yú liè遗芳余烈
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- hóng chūn红春
- zhāng chūn qiáo张春桥
