词典春枯
春枯
词语解释
春枯[ chūn kū ]
⒈ 谓草木于春日凋残。
引证解释
⒈ 谓草木于春日凋残。
引晋 陆机 《谢平原内史表》:“使春枯之条,更与秋兰垂芳。”
北周 庾信 《思旧铭》序:“雕残杀翮,无所假於风飇;零落春枯,不足烦於霜露。”
宋 欧阳修 《奉使道中寄坦师》诗:“塞垣春枯积雪溜,沙砾威怒黄云愁。”
相关词语
- kū tǐ huī xīn枯体灰心
- gōng chéng gǔ kū功成骨枯
- shí làn jiāng kū石烂江枯
- kū gǔ zhī yú枯骨之馀
- kū téng zhàng枯藤杖
- kū chán枯蝉
- kū hè枯壑
- kū shǒu枯守
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- kū xíng huī xīn枯形灰心
- kū qí枯萁
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- kū yáng zhī tí枯杨之稊
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- kū yú bìng hè枯鱼病鹤
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- kū xián枯闲
- là yǐ chūn蜡蚁春
- lā xiǔ cuī kū拉朽摧枯
- yān chūn烟春
- kū zhān枯鳣
- huáng chūn míng黄春明
- kū gǔ shuì枯骨税