词典春芒
春芒
词语解释
春芒[ chūn máng ]
⒈ 春草。
引证解释
⒈ 春草。
引宋 王禹偁 《藉田赋》:“时也木德盛、阳气充,春芒甲坼,青青兮葱葱;春土脉起,油油兮溶溶。”
相关词语
- máng jù芒屦
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- yān chūn烟春
- bèi shēng máng cì背生芒刺
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- mài máng dāo麦芒刀
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- hóng chūn红春
- zhāng chūn qiáo张春桥
- mǎ xiǎo chūn马晓春