词典春孟
春孟
词语解释
春孟[ chūn mèng ]
⒈ 孟春;春初。
引证解释
⒈ 孟春;春初。
引《宋史·刑法志一》:“在京大辟人,既当春孟之月,亦行庆施惠之时。”
宋 梅尧臣 《依韵和丁元珍见寄》:“道路何邅迴,季秋越春孟。”
相关词语
- mèng gū gū孟姑姑
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mèng zōng zhú孟宗竹
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- mèng lín sǔn孟林笋
- yān chūn烟春
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- mèng bó dēng chē孟博登车
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mèng jiā lā rén孟加拉人
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- mèng qīng bàng孟青棒