词典春杪
春杪
词语解释
春杪[ chūn miǎo ]
⒈ 春末。
引证解释
⒈ 春末。
引清 钮琇 《觚賸·雪遘》:“﹝ 查孝廉 ﹞询以旧袍何在,曰:‘时当春杪,安用此为,已质钱付酒家矣。’”
相关词语
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- fā miǎo发杪
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- mò miǎo末杪
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- yān chūn烟春
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- hóng chūn红春
- zhāng chūn qiáo张春桥
- mǎ xiǎo chūn马晓春
- qiū yuè chūn huā秋月春花