词典春卿
春卿
词语解释
春卿[ chūn qīng ]
⒈ 周春官为六卿之一,掌邦礼。后因称礼部长官为春卿。指南朝·梁太常、宗正、司农三卿。
引证解释
⒈ 周 春官为六卿之一,掌邦礼。后因称礼部长官为春卿。
引唐 耿湋 《奉送蒋尚书兼御史大夫东都留守》诗:“副相威名重,春卿礼乐崇。”
唐 柳宗元 《送元秀才下第东归序》:“献艺春卿,当三黜之辱,可谓屈抑矣。”
宋 王禹偁 《送进士郝太冲序》:“洎予受知春卿,荐以甲科,喧喧我名,雷奋人耳。”
⒉ 指 南朝 梁 太常、宗正、司农三卿。 《隋书·百官志上》:“诸卿, 梁 初犹依 宋 齐,皆无卿名。
引天监 七年,以太常为太常卿,加置宗正卿,以大司农为司农卿,三卿是为春卿。”
相关词语
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- yān chūn烟春
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- hóng chūn红春
- zhāng chūn qiáo张春桥
- mǎ xiǎo chūn马晓春
- qiū yuè chūn huā秋月春花
- chàng chūn diào唱春调
- cháng chún bù lǎo长春不老